VỀ LẠI CỐ HƯƠNG
CAO PHI
Trên
đường về quê cảm thấy lòng sung sướng dạt dào.
Xa
rồi bao năm nay tôi mới về lại cố hương.
Cho
dù xa cách vẫn nhớ thương về quê cũ.
Hình
bóng quê nhà luôn ấp ủ tháng ngày trong tôi.
VỌNG CỔ:
Câu 1:
Hà Tiên ơi tôi trở về đây sau bao ngày xa cách, giờ
gặp lại quê hương nay đã nhiều thay đổi lòng dâng lên niềm xúc động vô… bờ… Mấy
mươi năm lưu lạc chốn thị thành… Vì cuộc sống bon chen nơi phồn hoa đô hội,
chưa dịp nào về lại cố hương (-) Trên bến này ngày ấy tiễn tôi đi, trăng nước
Hồ Đông làm quặn lòng người ly xứ. Bước đăng trình khi tuổi hãy còn xuân, giờ
trở lại mái đầu xanh điểm trắng.
Câu 2:
Tôi lớn lên theo lời ru của gió, gió biển miên man như
tiếng mẹ ru hời… Quê hương ơi! Biết mấy ân tình. Người Hà Tiên vốn thật thà
chân chất, trọng nghĩa tình yêu cuộc sống thủy chung (-) Đã bao đời nối tiếp
bước tiền nhân xây dựng quê hương ngày thêm giàu thêm đẹp. Tôi về đây cảm thấy
mình có lỗi, vì không gắn chặt cuộc đời cùng góp sức dựng xây.
LỐI:
Bước ngập ngừng tìm lại lối quen xưa.
Trên
bến cũ con đò nay vắng bóng.
Chiếc
cầu nổi xinh xinh nối đôi bờ chờ đợi.
Đưa
người về thăm lại quê hương.
VỌNG CỔ:
Câu 5:
Núi Tô Châu vẫn lung linh soi mình bên Hồ Đông xanh
biếc, đảo Kim Dự vẫn hiên ngang đứng cùng năm tháng che chở Hà Tiên qua những
bước thăng… trầm… Cảnh sắc Hà Tiên say đắm lòng người… Dù phải ly hương nhưng
lòng tôi vẫn nhớ, nhớ một thời tuổi trẻ hồn nhiên (-) Rạch Vược bây giờ đâu còn
vẹn như xưa, lược đông phong không còn chải đầu điệp thúy. Nhưng cảnh vật nên
thơ đã in sâu vào trong tâm trí của người Hà Tiên một nét đẹp dịu dàng.
LÝ CHIỀU CHIỀU:
Lặng
nhìn, đêm xuống trên Hồ Đông - trên Hồ Đông.
Ánh
trăng nghiêng mình soi bóng.
Cho
ai ngẩn ngơ trong lòng.
Ơi!
Ánh trăng năm nào, êm đềm đi vào thơ ca.
Tô
thêm sắc hương cho đời.
Câu 6:
Ôi những vần thơ của thời Chiêu Anh Các thắm đượm tình
quê chan chứa tình người.
Chiều
nay đứng giữ quê hương.
Tình
người, tình đất vấn vương trong lòng.
Dù
cho vật đổi sao dời.
Tôi nguyện trọn đời gắn chặt với quê hương.